Lưu Quế Chi cõng theo cái bao lớn, bên trong là chăn bông, sau khi bà ấy tháo ra, đầu tiên lấy chăn bông cho Miêu Tú Cúc và Cố Đại Dũng, lại tự dùng một cái, bảo Phúc Bảo và Cố Thắng Thiên chui vào.
Những người khác, có người mang chăn bông, có người mang áo bông, thời tiết này, mọi người đều lạnh lẽo khó chịu, chỉ đành dùng hết mọi cách.
Trần Hữu Phúc dẫn người di chuyển lương thực và heo của đại đội sản xuất đi trước, sau khi sắp xếp xong mới bớt chút thời gian để ý người nhà mình, vợ ông ta và anh em đã sắp xếp xong cho người già trẻ nhỏ, lúc này mới rảnh rỗi vội vã đi lại, biết mọi người rất lạnh, ông ta tìm mấy cán bộ thôn, chất vài đống củi trước ổ rơm, lại bảo đàn ông của các nhà ra ngoài tìm củi, nhóm lửa.
Lúc này trời đã sập tối, đốt lửa trại lên, ngọn lửa nhảy nhót lắc lư trong đêm tối lạnh lẽo, tỏa ra ánh sáng vàng rực rỡ, soi rọi lớp tuyết bên cạnh đỏ bừng, khói của lửa trại lượn lờ trong trời đêm, tựa như lớp màn mỏng bao phủ xung quanh.
Các hộ các nhà đều chiếm một nơi, ôm con trẻ, bảo vệ người già, ngồi sát vào nhau để giữ ấm.
Phúc Bảo ở bên Miêu Tú Cúc, nhẹ nhàng bóp chân giúp bà cụ.
Chân của Miêu Tú Cúc hễ khi trời lạnh lại đau, bây giờ lạnh lẽo không được ngủ trên giường sưởi, ngược lại phải đến đây, e rằng rất đau nhức.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT