Ai ngờ ông ta chỉ vừa mở đầu, nhóm xã viên lại xôn xao phản đối: “Hữu Phúc, anh làm quan đến ngốc rồi à? Đã đến lúc này rồi, anh còn đọc cái đó làm gì? Có ích sao? Không có việc gì chúng tôi phải nhanh chóng về nhà thu dọn đồ đạc đi lánh nạn đây!”
Nói xong câu đó, đã có không ít người chạy đi.
Trần Hữu Phúc nhìn bản thảo còn ba trang nữa của mình, rồi lại nhìn mấy xã viên kia, đột nhiên cảm thấy mình không có đất dụng võ, suy nghĩ, cắn răng nói: “Được được được, tan họp thôi! Mọi người chú ý an toàn.”
Không muốn tan họp cũng không được, lòng người lo sợ, mọi người đều muốn chạy. Nạn lớn sắp đến, nhanh chóng bỏ chạy, chạy nhanh nhất có thể, ai muốn nghe ông nói mấy thứ này chứ!
Chạy trốn quan trọng!
Phía Lưu Quế Chi và Cố Vệ Đông, Lưu Quế Chi dẫn theo hai đứa nhỏ tiếp tục dọn dẹp đồ đạc trong nhà, bắt gà đuổi vịt, Cố Vệ Đông đến nhà ba mẹ mình, nhìn thấy ba mẹ cũng đang thu dọn, vội vàng qua giúp đỡ.
Người già lớn tuổi, gặp phải tai họa này, người làm con trai tất nhiên phải quan tâm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play