Bà ta nhảy bổ qua: “Phúc Bảo, cho cô ăn thử, có mùi vị thế nào thế?”
Phúc Bảo buông tay: “Hết mất rồi!”
Thẩm Hồng Anh thấy thế, cười lạnh, một phát kéo Phúc Bảo qua: “Phúc Bảo, đi, chúng ta đi đào rễ cây dương xỉ, sau đó cháu nói với bác xem làm thế nào để biến bột rễ cây dương xỉ thành ổ bánh mì như thế này.”
Nói xong, bà ta quay đầu lại, trừng mắt khinh thường vợ Nhiếp Lão Tam: “Tôi khinh, vừa nãy cô nói cái gì cơ? Có bản lĩnh thì cô đừng có ăn, đừng có ăn!”
Bây giờ mọi người mới nhớ ra, Trần Hữu Phúc ha ha cười to: “Công điểm của tôi, nhớ nhé, có công điểm của tôi đấy, trở về tính sổ với bà sau!”
Nói xong, chạy theo mọi người đi xuống núi.
Đi đào rễ cây dương xỉ thôi!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT