Thật ra thì nếu Sinh Ngân biết tin tức phải tích trữ lương thực, thì cũng không liên quan đến chuyện của cô bé, dẫu sao không ai muốn bị đói, ai cũng muốn cho người nhà mình ăn no mặc ấm.
Nhưng nếu Sinh Ngân biết chuyện mất mùa này thật, ba mẹ, anh trai mình càng phải cẩn thận, bằng không bị Sinh Ngân nhìn ra đầu mối, ai biết cậu ta lại làm trò gì nữa.
Phúc Bảo nghĩ tới nghĩ lui, mơ hồ ngủ mất một lúc. Lúc bỗng nhiên tỉnh lại, cô bé thấy ngoài trời vẫn chưa sáng, thì dựa theo cách Hoắc Cẩm Vân dạy, tính toán vị trí khi nhìn chòm sao trên trời, đoán bây giờ là hơn bốn giờ.
Gần năm giờ là đến lúc bụng cá sắp lộ, gà kêu, đến lúc đó ba và các anh sẽ dậy đi ra ngoài tìm lương thực.
Dĩ nhiên cô bé không thể để cho ba và các anh đi ra ngoài tìm lương thực với cái bụng đói.
Cô bé lập tức dậy, đi tới phòng bếp, dùng đá đánh lửa đánh chút lửa, múc ba gáo nước to, lấy gạo bỏ vào nồi, rồi hâm nóng bánh bột ngô mẹ hấp hôm qua.
Suy nghĩ một chút, cô bé lại lấy ba quả trứng gà từ trong giỏ bên cạnh ra, để mỗi người một quả ăn trên đường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT