Sau khi Cố Vệ Đông trở lại, sắc mặt khá nặng nề: “Ba đã hỏi khắp nơi rồi, ở chợ đen không có bao nhiêu lương thực, nói là có người cầm lúa mì ở nhà ra đổi, đổi lương thực phụ của bọn họ. Còn lúa mì trong tay người ta là được nộp lên trả thuế nông nghiệp, vốn không bán.”
A?
Mấy đứa bé trố mắt nhìn nhau.
Vốn cho là nếu có tiền, chẳng phải mua lương thực sẽ là chuyện rất đơn giản sao, nhưng không ngờ có tiền lại không mua được lương thực.
Cố Vệ Đông nhíu chặt mày: “Ngày khác ba lại lên huyện, đến công xã khác hỏi thăm xem có thể mua được không.”
Nếu trước đó còn nghi ngờ, có hơi băn khoăn đối với chuyện điên cuồng mua lương thực hay không, nhưng bây giờ tập hợp hết tất cả lại thì phải nghĩ mọi cách để mua được lương thực.
Con người là như vậy, càng không mua được, càng cảm thấy phải mua được, không mua được là không được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play