Thẩm Hồng Anh vừa nghe lập tức nổi giận: “Em tổng cộng chỉ có năm cân thịt, giờ bị cháy mất ba cần rồi em chỉ còn có hai cân thôi. Người bên ngoài ai cũng biết em nuôi một con heo mập lớn, bây giờ ăn Tết chỉ có hai cân thịt, chuyện này truyền ra ngoài thì em sao có thể sống nổi? Em làm sao sống nổi đây!”
Cố Vệ Quân nghe vậy, nhìn vợ đang đánh con gái rồi thở dài nói: “Anh, anh yên tâm đi, em sẽ tìm cách bồi thường ba cân thịt kia cho anh. Còn phòng bếp bị cháy này, những chỗ nào cần sửa hay cần tẩy rửa em sẽ lo hết.”
Cố Vệ Quốc và Cố Vệ Dân nghe thấy thế thì vội vàng khuyên giải: “Không cần, chuyện này không cần thiết đâu!”
Thật ra thì nhà Cố Vệ Dân không có đồ gì bị hỏng cả. Ngưu Tam Ni đã mang thịt hầm nhừ vào trong tầng hầm từ lâu, nhà cô ta cơ bản không thiệt hại gì, chỉ cần rửa chén và muỗng là xong rồi.
Lưu Chiêu Đệ nghe Thẩm Hồng Anh nói vậy thì càng tức, cô ta không đánh Tú Ni đang chạy nhảy trốn đòn nữa mà đặt mông ngồi xổm trên mặt đất, gào khóc kêu la: “Sao số tôi lại khổ như vậy chứ! Qua năm rồi mà ngay cả miếng thịt còn chưa kịp ăn đã bị con bé chết tiệt kia làm hỏng. Số tôi khổ quá đi mất thôi! Tôi, tôi không muốn sống nữa!”
Vừa nói, cô vừa chạy đến bên cạnh nhà xí, bên cạnh nhà xí có treo một chai thuốc trừ sâu. Thuốc trừ sâu trong bình là thuốc trừ sâu 1605, cô cầm lấy chai thuốc 1605 định đổ vào miệng.
Thẩm Hồng Anh và Ngưu Tam Ni trợn tròn mắt sững sờ, vội vàng nhào qua kéo lại, gắt gao đè xuống để cướp chai thuốc trừ sâu không cho bà ấy uống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT