Miêu Tú Cúc nói: “Chuyện là như thế nào? Anh nói rõ ràng cho tôi!”
Vẻ mặt Cố Vệ Quốc cũng sầm lại, nhưng mà anh không nói gì.
Cùng là anh em, đương nhiên anh không để nào đuổi theo đòi nợ anh em mình được. Nhưng mà ba cân thịt, là ba cân thịt đấy! Đối với anh mà nói đây không phải là một số tiền nhỏ, anh thực sự rất đau lòng!
Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, Cố Vệ Quân không còn cách nào khác đành phải nói hết mọi chuyện: “Chiêu Đệ mang cho nhà mẹ tám cân, chỗ thịt còn lại thì mang ra chợ đổi lương thực, trong nhà chỉ để lại bốn cân thịt heo thì cũng bị đốt cháy sạch rồi!”
Thẩm Hồng Anh trừng mắt, hết hy vọng, sau đó bà ấy đột nhiên nghĩ đến điều gì liền giậm chân nói: “Mẹ, con không cần thịt heo nữa, con muốn lương thực. Nếu mang thịt heo đi để đổi lương thực thì trả cho con lương thực cũng giống vậy!”
Cố Vệ Quốc thở dài một tiếng, đau lòng nói: “Được rồi, không cần đâu, Vệ Quân cũng không dễ dàng gì!”
Anh ta là thật lòng thật dạ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play