Cố Vệ Đông đã nghĩ ra cách từ lâu: “Ba sẽ đào một tầng hầm ngầm để cất thịt ở trong này. Như vậy thịt sẽ không bị hỏng với cả sẽ không bị người khác phát hiện ra.”
Đây là nhà của anh, xây phòng bếp ở đây thì người bình thường sẽ không ai đến mà trong đại đội sản xuất cũng không có kẻ trộm.
Mấy đứa nhỏ thấy thế thì rất thích thú, cùng nhau bưng canh thịt và cả mấy tảng thịt xuống tầng hầm ngầm. Thật ra tầng hầm ngầm này của bọn họ chính là một hầm đất, thường là một cái hố hình vuông sâu một đến hai thước, phía trên miệng hố có gắn cành cây và mấy thứ nữa như cỏ, bùn, mép hố để lộ ra đủ cho một người đi xuống tầng hầm.
Loại tầng hầm ngầm này đông ấm hạ mát, rất thích hợp dùng để bảo quản thức ăn. Mùa đông bỏ cải trắng, khoai lang vào có thể đề phòng đồ đạc bị thối, còn mùa hè sẽ bỏ trái cây, thịt vào để tránh nóng quá bị hỏng.
Bởi vì tầng hầm này chỉ có thể chứa được một người vào nên Cố Vệ Đông để cho Cố Dược Tiến bắc thang đi xuống, sau đó người ở phía trên sẽ lần lượt chuyển đồ xuống dưới, chớp mắt mấy tảng thịt và canh thịt đã được thả xuống.
Lưu Quế Chi còn cẩn thận mang tới một ít cỏ tranh để Cố Dược Tiến phủ lên canh thịt và mấy tàng thịt, bên cạnh còn đặt một ít cải trắng để che đậy, lỡ như có người đi vào thì chưa chắc đã phát hiện ra thịt của bọn họ.
Đến khi làm xong tất cả thì trời đã không còn sớm, mọi người cùng bảo nhau đi về.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT