Bây giờ Phúc Bảo đang nhặt củi ở ngoài, cô bé nghĩ muốn hầm thịt thì không thế lấy mấy thứ dễ cháy, nhanh hết kiểu như rơm rạ cỏ khô, phải nhặt mấy cây củi khô lớn và to, những thứ như vậy mới có thể đút vào bếp, cháy từ từ, hầm thịt mới thơm ngon.
Cô bé lựa một cây củi vừa to vừa dài, cây củi đó vừa chắc chắn vừa cháy lâu.
Phúc Bảo nhặt củi như vậy, đúng lúc gặp Tú Ni cũng đến lấy củi, cô bé không hài lòng nói: “Phúc Bảo à, chúng ta đều cần dùng đến củi mà, em chỉ lấy củi chỗ kia đi là được, làm gì mà chọn toàn củi tốt không biết nữa?”
Phúc Bảo nói: “Ở đây không phải là có rất nhiều cây củi to đó sao, chúng ta mỗi người một cây lớn đem về không được sao.”
Tú Ni bĩu môi, vẫn không được vui cho lắm.
Cô bé không vừa mắt lắm với Phúc Bảo.
Trong nhà ai ai cũng đều yêu quý Phúc Bảo, mấy anh trai nhà bác cả, nhà bác hai cũng đều thích Phúc Bảo, ngay cả chị gái Bảo Ni của Tú Ni cũng cảm thấy Phúc Bảo thật tốt. Nói ra thì chị gái Bảo Ni cũng thật ngốc khi không biết là mẹ mình không thích Phúc Bảo, lại còn nói đỡ cho Phúc Bảo, chẳng trách mà bị mẹ mắng cho một trận.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play