Cố Thắng Thiên nghiến răng: “Cái kiểu người gì vậy? Lúc trước thật sự nhìn không ra đó!”
Phúc Bảo ngược lại an ủi Cố Thắng Thiên: “Bỏ đi, em đoán là do điểm số bài kiểm tra bữa trước đó, mẹ chị ấy mắng chị ấy một trận, trong lòng chị ấy không vui nên nhìn chúng ta cũng không thoải mái.”
Cố Thắng Thiên nghĩ cũng phải, hôm đó, thím ba trước mặt cả nhà đã mắng Tú Ni một trận lên bờ xuống ruộng khiến Tú Ni cảm thấy bị mất mặt, đừng nói là bản thân Tú Ni ngay cả họ nhìn thấy cũng cảm thấy thật đáng quá.
Trong lòng Tú Ni cảm thấy bất mãn thì không có gì sai, nhưng người mắng cô bé cũng không phải là bọn họ, sao cô bé không phản kháng trước mặt thím ba mà lại trút lên người ta?
Phúc Bảo kéo tay Cố Thắng Thiên: “Chúng ta đi lên núi nhặt ít củi về nấu cũng vậy thôi, lại còn có thể kiếm xem trên núi có nấm dại không nữa. Lúc hầm thịt heo, bỏ ít nấm dại tươi vào nước hầm, nghe thôi đã thấy ngon rồi!”
Cố Thắng Thiên nghe vậy cũng muốn chảy nước miếng, cậu nghĩ cũng phải: “Bỏ đi, không thèm tính toán với con bé đó nữa.”
Từ trong sân vang lên tiếng Lưu Chiêu Đệ mắng Tú Ni: “Con nhóc thối không có chí tiến thủ này, khóc cái gì mà khóc, người khác bắt nạt mày mà mày như cục đất bùn vậy ư? Ai bắt nạt mày, mày bắt nạt lại nó? Sinh mày ra thì có ích lợi gì? Mày đúng là đồ vô dụng, đồ bỏ đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT