Có điều, xem nồi niêu trong cái bếp này xem, bị chiếm dụng cả, mấy ngày nay Thẩm Hồng Anh làm đủ các món cho ngày tết, một ngày thì ôm cái bếp mất nữa ngày, còn lại Ngưu Tam Ni và Lưu Chiêu Đệ luân phiên nhau sử dụng, thành ra cái bếp này không lúc nào là không có người.
Lưu Quế Chi thấy tình cảnh như vậy bèn bàn bạc với Cố Vệ Đông: “Hay là mình qua nhà mới bên kia hầm thịt được không?”
Suốt những ngày mùa đông giá rét, Cố Vệ Đông cũng không quá tích cực đi làm, anh thường tranh thủ thời gian qua nhà mới bên đó làm gạch sống. Gạch sống sau khi gỡ ra khỏi khuôn thì đem đi phơi nắng, hong nắng. Cứ từng chồng từng chồng chất đồng tại đó, dù không thành cái phòng nhưng những chồng gạch sống đó cũng có thể chắn gió.
Cũng để cho tiện, Cố Vệ Đông dùng đất nung và cỏ tranh dựng thành cái lều. Bên trong lều xếp chồng lên thành cái bếp, cái bếp mới ấy chưa từng dùng qua, lúc này lại có thể dùng để hầm thịt.
Cố Vệ Đông thật ra đã sớm nghĩ như vậy.
Dẫu sao anh cũng biết là, mấy người chị dâu sẽ không chịu đem hết thịt đi hầm cả đâu, đến lúc họ băm thịt làm nhân bánh và hầm thịt miếng, mấy người chị dâu bắt gặp chắc chắn sẽ buồn bực tại sao họ có thể hoang phí như vậy, lúc đó thật khó mà ăn nói.
Cố Vệ Đông đem chuyện này nói cho Miêu Tú Cúc nghe.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT