Những ngày sau đó, Nhiếp Lão Tam và vợ như chìm trong hố sâu khổ đau. Vợ Nhiếp Lão Tam băn khoăn không biết Phúc Bảo rốt cuộc có muốn về lại căn nhà này hay không, Nhiếp Lão Tam thì mỏi mắt chờ đợi con heo nhà mình lớn thêm tám lạng, tốt nhất là tăng thêm vài cân nữa, tốt xấu gì cũng để lại cho nhà ông ta mấy miếng thịt.
Nhưng kể từ khi nhà họ Nhiếp mất đi vận may của mình, mong muốn cái gì thì cái đó chắc chắn không đến. Nhiếp Lão Tam nhanh chóng thúc heo ăn, cách hai ngày lại đến lò mổ lần nữa, kết quả sống chết cũng không đủ hai trăm cân. Mãi đến cuối cùng sát năm mới một ngày, họ lại đến lò mổ, cán bộ công vụ cũng không còn kiên nhẫn nữa mới miễn cưỡng nói đủ cân, là hai trăm lẻ một cân.
Vợ Nhiếp Lão Tam cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, sau đó, bà ta gần như khóc vì sung sướng: “Chúng ta vẫn còn dư được một cân thịt!”
Mặt Nhiếp Lão Tam tối sầm lại.
Quần quật vất vả nuôi dưỡng một năm, cuối cùng bản thân cũng chỉ được một cân thịt?
Nhận biên lai từ lò mổ, để người ta mổ heo và đem về một trăm lẻ một cân thịt heo. Sau khi trở về còn đến chỗ của Trần Hữu Phúc, trước tiên đưa biên lai cho Trần Hữu Phúc, cuối cùng là đóng dấu vào khoản nợ heo con trước đó.
Sau đó, Nhiếp Lão Tam và vợ đã la hét để cho mọi người đến lấy thịt heo mà họ nợ lúc đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT