Cố Thắng Thiên nhìn thấy bọn họ cười Phúc Bảo thì nổi giận đùng đùng đứng lên chỉ vào mũi bọn họ nói: “Ai dám cười em gái Phúc Bảo của tôi, thử cười tiếp đi tôi xem nào!”
Mọi người xung quanh ngay lập tức yên lặng, bình thường Cố Thắng Thiên cũng rất biết điều, không nghĩ lúc tức giận lên lại đáng sợ đến vậy. Mọi người lập tức như con rùa rụt cổ, không dám nói tiếp nữa.
Tô Uyển Như thấy một màn này, hơi nhíu mày.
Cô gọi Phúc Bảo đến, cười an ủi rồi nhẹ giọng nói: “Cứ coi cô như chị gái, có chuyện gì thì phải nói với cô nhé.”
Phúc Bảo cảm kích nhìn Tô Uyển Như: “Cô giáo, cô không cần lo lắng cho em đâu. Các bạn cho là ba em xảy ra chuyện cho nên mới nói như vậy, nhưng mà ba em không sao cả, ba em nhất định sẽ quay về.”
Tô Uyển Như nhìn dáng vẻ ngây thơ của Phúc Bảo đột nhiên trong lòng dâng lên một cảm giác đau buồn không nói thành lời.
Đứa bé này trông ngây thơ xinh xắn khiến cho cô rất yêu thích. Một cô bé như vậy nên được sống trong tình yêu thương chăm sóc, vậy mà bây giờ ba của cô bé lại xảy ra chuyện như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play