Vợ của Nhiếp Lão Tam nhìn thấy dáng vẻ này của Bà ấy thì lại càng đắc ý, mặt mày hớn hở nhưng lại cố gắng giả vờ rất quan tâm đến Miêu Tú Cúc: “Yo, thím, sao sắc mặt của thím kém như vậy, đây là làm sao thế? Không sao chứ không sao chứ?”
Mấy nàng dâu bên cạnh thấy thế cũng không nhìn nổi nữa vội vàng tiến lên đỡ Miêu Tú Cúc: “Ngồi xuống trước đã ngồi xuống trước đã.”
Trần Hữu Phúc nghe được tin tức từ trên xã liền vội vàng đạp xe về đây, đang thở hổn hển đầu đầu mồ hôi thì nhìn thấy vợ của Nhiếp Lão Tam.
Sau đó liền đứng trơ mắt nhìn vợ của Nhiếp Lão Tam nói năng châm chọc đến Miêu Tú Cúc.
Ông ta nhất thời không biết phải nói gì.
Trần Hữu Phúc nhìn chằm chằm vợ của Nhiếp Lão Tam, trong lòng nghĩ không biết người này rốt cuộc chứa thứ gì ở trong đầu?
Bà ta biết rất rõ ràng là chồng mình cũng đi, rất có thể người bị bắt là chồng mình, vậy mà sao trông bà ta lại có vẻ chẳng nghĩ ngợi gì? Bà ta không lo lắng chút nào hay sao? Bạn nói cho bà ta như vậy rồi, sao bà ta còn không hiểu tiếng người!!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play