Anh suy nghĩ trăm đường vẫn không hiểu nổi, sau khi về nhà thì kể chuyện này với Miêu Tú Cúc, bà hừ lạnh một tiếng: “Chuyện này chắn chắn đã có người giở trò, cũng không biết chắc là vì cái gì. Con cũng đừng gấp gáp, trước tiên cứ đi nhà người khác xem đã, mẹ đi hỏi thăm một chút.”
Chuyện nghe ngóng tin tức này chắc chắn phải nghe từ miệng của mấy cụ bà. Nhà ai mà không có một cụ bà rụng sạch răng, không có việc gì làm chống gậy ngồi ở trên giếng nói xấu thiên hạ chứ. Miêu Tú Cúc đi đến đó dễ dàng thăm dò ra được.
Sau khi hỏi ra được bà vô cùng tức giận. Đây là có người chống đối con trai bà, cướp đoạt chuyện làm ăn của con trai bà.;
Nhà Nhiếp lão tam vậy mà cũng muốn làm chuyện này sao?
Miêu Tú Cúc kìm nén sự tức giận quay về nhà nói chuyện này với Cố Vệ Đông.
Cố Vệ Đông sững sờ: “Nhà họ làm sao? Họ lấy tiền vốn đâu ra chứ?”
Vốn của anh là bán cái nhẫn vàng mẹ vợ cho, là tiền bán Lão Viên Đầu mà Phúc Bảo nhặt được. Nhà Nhiếp lão tam nghèo khó trắng tay, tiền vốn lấy đâu ra chứ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play