Đến chỗ bác sĩ, bác sĩ bảo chân này phải từ từ chăm sóc, không thể cử động cũng không được đụng đến nên bình thường cô giúp chồng thay thuốc, lau người đều vô cùng thận trọng, mà sao bây giờ Trần Thọ Lễ lại làm như vậy chứ? Sẽ không khiến chân bị nặng hơn đó chứ?
Mà ở bên phía đông phòng, Thẩm Hồng Anh và Lưu Chiêu Đệ cũng đều nghe được tiếng động. Các cô biết là có người đến thăm Phúc Bảo, là người mà năm đó làm ni cô trong am ni cô.
Lưu Chiêu Đệ bĩu môi một cái: “Khi không lại để ni cô đến nhà, em nghe nói là không tốt lành gì.”
Ngược lại Thẩm Hồng Anh chưa nghe nói như vậy. Nhưng cô ta rất bất mãn với người khách mà Phúc Bảo đưa đến. Bởi vì cô ta thấy lúc hai người kia đến trong tay có mang theo thứ gì đó? Bên trong túi ni lông là một chồng được bọc bằng giấy giai. Rõ ràng là trái cây chiên gì đó.
Tốt xấu gì thì trước kia lúc chưa chia nhà, lúc nhận nuôi Phúc Bảo thì các cô cũng có nuôi Phúc Bảo vài ngày, sao lại không cho các cô nếm thử với. Thẩm Hồng Anh rất không hài lòng.
Ai mà biết ngay lúc này truyền đến tiếng kêu rên của Cố Vệ Đông, hai mắt Lưu Chiêu Đệ phát sáng: “Đi nghe ngóng một chút, đây là có chuyện gì vậy, sẽ không phải là đánh nhau đó chứ?”
Thẩm Hồng Anh nghĩ cũng phải, mạnh mẽ gật đầu: “Chị nhớ ra rồi, lúc trước có hai ni cô qua nhà họ Nhiếp thăm Phúc Bảo. Lúc đó nhà họ Nhiếp vì đối phó với họ mà bận bịu cả nửa ngày. Có thể thấy tính cách của mấy ni cô đó cũng không tốt đẹp gì.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT