Lúc đó vợ Nhiếp lão tam vuốt ve khối ngọc đó mà không cho cô bé xem là bởi vì khối ngọc đó là của cô bé.
Khối ngọc trên cổ Sinh Ngân lúc bốc thăm heo con chính là khối ngọc đó.
Cố Vệ Đông và Lưu Quế Chi nhìn nhau, sau đó vẫn là Cố Vệ Đông mở miệng: “Nếu thật sự là như thế, thì chúng ta có thể mời cô Tuệ Tâm ấy đến, gọi đội trưởng đại đội sản xuất đến giúp chúng ta. Để Tuệ Tâm và Nhiếp lão tam ba mặt một lời với nhau, như vậy thì có thể đòi khối ngọc kia về rồi.”
Tuệ Như cúi đầu suy nghĩ, chỉ hận lúc đưa ngọc cho nhà Nhiếp lão tam không có mình ở đó. Nếu không thì bây giờ mình đã đến đòi khối ngọc đó về rồi.
Thế là vừa bàn bạc xong, Tuệ Như chạy đi tìm Tuệ Tâm, xem Tuệ Tâm nếu có thời gian thì cùng đi một chuyến đến đại đội sản xuất. Còn bên Cố Vệ Đông và Lưu Quế Chi thì qua đại đội sản xuất tìm Trần Hữu Phúc, để Trần Hữu Phúc giúp họ nghĩ cách thuyết phục nhà Nhiếp lão tam trả khối ngọc này lại.
Hai bên đã quyết định như vậy, cũng gần đến lúc Tuệ Như phải về. Lúc đầu Lưu Quế Chi muốn giữ người, dù sao cũng là đi từ xa đến, tốt xấu gì cũng nên ăn bữa cơm nóng rồi hẵng đi. Nhưng Tuệ Như là người nóng tính, nói trong nhà có con nhỏ, phải về gấp, nên cũng đành thôi.
Trước khi đi, Tuệ Như đưa túi ni lông kia cho Lưu Quế Chi: “Đây là hoa quả chiên tôi đi trên đường mua, Phúc Bảo ở nhà hai người chăm sóc, vất vả cho cả hai người rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT