Đừng nói những con cá trước đó thật sự là quý hiếm, mà người câm ba mươi năm có thể nói chuyện đúng là chuyện không ai nghe nói.
Qua chuyện này, chỉ có thể nghĩ là cô bé Phúc Bảo này là một cứu tinh nhí tạo phúc, mang đến may mắn cho con gái mình!
Cố Thắng Thiên đang vùi đầu lùa cơm, nghe vậy thì đột nhiên nói một câu: “Đi theo Phúc Bảo là có, em ấy có thể bắt được trứng chim, đi ra ngoài cùng em ấy là chúng cháu được nướng trứng chim ăn!”
Trẻ con chỉ nghĩ đến ăn, Cố Thắng Thiên nói một câu như vậy làm mọi người không nhịn được mà bật cười.
Lúc này, ánh mắt tất cả mọi người nhìn Phúc Bảo đã khác.
Trước kia, nhiều lắm là họ cảm thấy Lưu Quế Chi không có con gái, nhận nuôi một cô con gái nhỏ khôn khéo, xinh đẹp như vậy cũng không tệ, cộng thêm miệng cô con gái nhỏ này rất ngọt ngào, khiến người ta yên thích.
Nhưng bây giờ họ nhìn Phúc Bảo với vẻ vừa cảm kích, vừa vui vẻ yên tâm, nghĩ may là Lưu Quế Chi nhận nuôi một cô con gái như vậy, nếu không nào có thể nói chuyện?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT