Dĩ nhiên Lưu Quế Chi biết, lúc mình gả đi, mẹ đã bán một đôi bông tai. Bây giờ mình về nhà mẹ, mẹ lại cho mình nữa, thật là ngoài ý muốn.
Mẹ Lưu Quế Chi vẫn kiên quyết, len lén nhìn bên ngoài, rồi nhét nhẫn vàng vào tay Lưu Quế Chi: “Lấy đi, đừng để cho người ta thấy. Ba chị dâu của con đều thấu tình lý, có điều biết chuyện thì khó tránh khỏi có hơi nghĩ ngợi. Tất cả là đồ cưới mẹ mẹ mang tới, đồ của mẹ thì mẹ muốn cho ai thì cho, vả lại sau này cũng không thiếu chúng.”
Lưu Quế Chi cầm nhẫn vàng trong tay, suy nghĩ một chút, đỏ vành mắt, nhưng vẫn nhận.
Lưu Quế Chi biết Vệ Đông muốn buôn bán nhưng không có tiền vốn, chiếc nhẫn này rất đúng thời điểm.
Lưu Quế Chi cất nhẫn, giỡ tay, chậm rãi khoa tay múa chân với mẹ.
Không cần nhìn Lưu Quế Chi khoa tay múa chân cái gì, mẹ Lưu Quế Chi vẫn hiểu ý con gái mình.
Mẹ Lưu Quế Chi cầm tay Lưu Quế Chi, rưng rưng, nói: “Con gái, mẹ đều hiểu suy nghĩ của con. Không có sao, chớ bận tâm chuyện khác, con và con rể sống tốt là được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play