Mẹ Lưu Quế Chi tự tay múc một muỗng lớn canh trứng gà hấp vào trong chén Phúc Bảo: “Phúc Bảo, đến nhà bà ngoại chính là về nhà mình, đừng khách khí, ăn, ăn đi, bà ngoại có rất nhiều đồ ngon, ăn no luôn!”
Canh trứng gà kia vàng óng trong suốt, mịn màng mềm mại, mặt trên còn đổ nước tương dấm, dầu mè ở trong nước tương giấm tạo ra váng dầu, làm cho người ta vừa nhìn liền thèm ăn hơn, hận không thể nuốt một ngụm.
Phúc Bảo nhịn không được mím môi cười ngọt ngào: “Cảm ơn bà ngoại!”
Phúc Bảo cười rộ lên, trong mắt giống như có rất nhiều ngôi sao nhỏ đang lấp lánh.
Lưu Quế Chi bên cạnh thấy, cười nói: “Bảo bối... ăn... trứng...” 
Giọng nói của cô ấy không lớn, còn có chút cảm giác khàn khàn.
Nhưng mấy âm tiết này vừa phát ra, tất cả mọi người nhà họ Lưu đều sợ ngây người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play