Mà trong đống hoa hòe chưng kia, mình chỉ mới ăn có vài miếng. Ôi trời thật là lỗ to rồi.
Sau khi ăn no hoa hòe chưng rồi, mấy đứa lớn trong nhà giúp đỡ đan giỏ, đến giờ thì vác cặp sách đi học.
Phúc Bảo với Cố Thắng Thiên thêm cả Tú Ni nữa tiếp tục xách giỏ trúc lên núi, chép chép miệng nhớ lại hoa hòe chưng hôm nay ăn rất ngon, bọn chúng lại muốn hái thêm một chút.
Mấy đứa bé trèo lên trên núi, Cố Thắng Thiên đến cạnh cây liễu hái được một ít cành liễu, cậu bé đan những cành liễu và lá liễu đó lại thành vòng tròn làm mũ lá liễu, mỗi người một cái đội trên đầu để che nắng. Sau đó lại lấy một đoạn cành liễu nhọn mà mềm, cắt bỏ nhánh giữa, để lại lớp vỏ liễu bên ngoài dùng làm còi liễu
“Chúng ta tách ra đi cắt cỏ cho heo ăn, nếu như ai muốn gọi người thì thổi còi liễu này làm ám hiệu.”;
Đây là cách mà Cố Thắng Thiên học được từ sách tranh trong nhà, cậu bé vô cùng đắc ý khi mình nghĩ đến việc làm cái này, có cảm giác làm gián điệp như trong sách.
Phúc Bảo với Tú Ny cảm thấy chơi rất vui, đội mũ liễu lên, cầm lấy còi liễu, mỗi người đeo giỏ trúc đi cắt cỏ cho heo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT