"Nếu đại cô không nhớ rõ thì ta có thể đưa ngươi đi tới nhà cũ". Thẩm Khôn ở phía sau bổ sung thêm.
Thẩm Xuân Nương tức giận trừng lớn mắt: "Thẩm Nhị, ngươi xem nhi tử tốt của ngươi này, người lớn nói chuyện mà còn xen mồm vào, không có giáo dưỡng".
"Giáo dưỡng của ai cũng đều không bằng đại cô". Thẩm Niệm nuốt miếng cơm trong miệng xuống: "Chạy đến nhà người khác lải nhải dài dòng, giáo dưỡng của đại cô thật sự là tốt vô địch thiên hạ".
Lời này có ý châm chọc rất mạnh, sắc mặt Thẩm Xuân Nương đen thui, lớn tiếng ồn ào nói: "Thẩm gia không có chỗ cho con hoang sao chổi như ngươi nói chuyện..."
Thẩm Nhị nghe bà ta nói khó nghe như vậy, tức giận ngắt lời bà ta, bực bội mà trả lời: "Đại tỷ, ngươi không biết nói chuyện thì đi đi!"
"Ta không đi". Thẩm Xuân Nương dứt khoát đẩy Lý Tú Nương ra, không hề xấu hổ mà ra lệnh cho bà ấy: "Còn không mau đi múc cơm cho ta, không có mắt à".
Lý Tú Nương trợn trắng mắt, cọ tới cọ lui đứng dậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play