Từ Sinh đang được Tiêu Vọng Miễn ôm trong lòng, nên khi cậu "vùng vẫy" thoát ra, động tác ấy trở nên vô cùng rõ ràng, khiến Tiêu Vọng Miễn phải cúi đầu nhìn xuống cậu với vẻ cứng nhắc.
Trái tim Từ Sinh như thể bỏ lỡ một nhịp đập, cơ thể không kìm được mà run rẩy. Đôi tay đang vòng quanh cổ Tiêu Vọng Miễn vô thức muốn buông ra nhưng thân thể lại bị Tiêu Vọng Miễn nâng lên một chút, ôm chặt hơn nữa.
Tiêu Vọng Miễn có vẻ không liên tưởng đến điều gì khác, dường như anh nghĩ rằng Từ Sinh sợ hãi vì đứa trẻ ma quái trông rất đáng sợ kia. Vì vậy, anh ôm cậu thật dịu dàng và chu đáo:
"Em sợ rồi sao? Lẽ ra anh nên để em lên giường ngủ trước."
Gương mặt Từ Sinh tái nhợt, đầu ngón tay đã chuyển sang màu trắng xanh vì nắm quá chặt. Mãi một lúc sau, cậu mới gượng ép bản thân nở một nụ cười, đáp lại bằng giọng mềm mại: "Vâng... Em hơi sợ một chút."
Hơi thở của Tiêu Vọng Miễn ấm áp, nhịp tim cũng rất bình thường, những phần da thịt lộ ra ngoài tiếp xúc với Từ Sinh đều nóng hổi.
Cảm nhận được nhịp đập trái tim của anh, Từ Sinh mới thả lỏng một chút. Thành thật mà nói, cậu chẳng hề muốn nghi ngờ anh chút nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT