Sau khi rửa mặt và dọn dẹp xong, cô dỗ Nhị Bảo ngủ xong, một ngày bận rộn của Lý Thanh Vận mới kết thúc. Tiếp theo chính là thời gian của cô.
“Nếu là cảm thấy ngột ngạt thì hãy dọn đến phòng phía tây để nghỉ ngơi đi. Vốn dĩ anh chính là bệnh nhân, con nít ồn ào buổi tối sẽ gây ảnh hưởng tới giấc ngủ của anh đó.” Lý Thanh Vận vừa lau tóc vừa nói.
Cố Đình Chu theo bản năng không muốn dọn qua đó.
“Không cần, người một nhà nên ở cùng nhau. Hơn nữa, một mình em sẽ rất vất vả. Buổi tối, có anh ở đây còn có thể giúp em một phen.” Anh đường hoàng nghiêm trang nói.
Lý Thanh Vận nghe anh nói như vậy, cô cũng không nói thêm cái gì nữa. Hơn nữa, có anh ở đây thật sự là buổi tối cô cảm thấy nhẹ nhàng hơn rất nhiều. Có đôi khi anh sẽ xử lý cho Nhị Bảo mà không cần cô phải nhúng tay vào.
Hai vợ chồng lại bàn bạc về vấn đề đi học của Đại Bảo, cả hai quyết định mấy ngày nay, Cố Đình Chu sẽ dạy bù cho thằng bé nhiều một chút.
Nhắc tới học bù, Lý Thanh Vận đột nhiên nhớ tới chuyện nguyên thân Lý Chiêu Đệ chưa từng đi học nên ngay cả tên của mình cũng không biết viết, cho nên cho tới nay, bọn họ chưa từng viết thư cho nhau. Cố Đình Chu có việc đều chỉ viết thư gửi cho cha Cố mà thôi.
Chẳng lẽ Cố Đình Chu lại không biết nguyên thân không biết chữ nhưng vẫn để cô xem thư vào buổi sáng sao?
Là hành động vô tâm hay cố tình dò xét đây?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT