Trình Kiệt còn dò hỏi khi nào Cố Đình Chu dự định cho con cái đi học, anh ấy dự định cho Tiểu Mao Đầu vào học lớp một vào lúc tháng chín khai giảng.
Anh ấy đã dạy cho Tiểu Mao Đầu biết một ít con số và chữ cái, đồng thời cũng đã học xong một ít từ đơn giản.
Hơn nữa, hiện tại số lượng học sinh tiểu học của công xã sụt giảm hằng năm, có rất nhiều đứa bé đã bỏ học. Hôm qua, anh ấy đi thăm hỏi một số gia đình của những học sinh có thành tích học tập khá để dò hỏi về tình hình đi học năm nay nên mới về trễ.
Bị ảnh hưởng bởi hoàn cảnh chung, hiện tại mọi người đều cảm thấy việc học hành không còn ý nghĩa gì cả, còn không bằng học làm nông sớm hơn. Chẳng phải ngay cả quốc gia cũng khuyến khích chi viện cho nông thôn bằng cách lên núi xuống làng hay sao?
Cố Đình Chu trải qua thời đại này nên anh biết ánh sáng sẽ luôn đến và kiến thức sẽ thay đổi vận mệnh.
Anh suy nghĩ hỏi: “Đại Bảo đã hơn bốn tuổi rồi, tôi cũng muốn cho thằng bé đi học. Mấy ngày nay, tôi đã dạy cho thằng bé một ít phép toán đơn giản nhưng không biết là nó có thể theo kịp hay không.”
Trình Kiệt cười nói: "Sao thằng bé lại không theo kịp được chứ? Đứa bé nào mới đi học cũng đều chưa có nền tảng cơ sở cả, chúng đều bắt đầu từ con số 0 cả đó.
Qua mấy ngày nữa là khai giảng rồi, nếu anh yên tâm, đến lúc đó, để Đại Bảo và Mao Đầu học chung lớp một, xe đạp của tôi chở hai đứa nhỏ không thành vấn đề.”
Cố Đình Chu lập tức phản ứng lại kịp thời đại hiện giờ không phải là ba mươi năm sau, phải có cơ sở mới có thể đưa tới trường đi học. Hiện tại, mấy đứa trẻ đều là cái gì cũng không biết thì đã trực tiếp đưa tới trường cho giáo viên dạy rồi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT