Bây giờ, Nhị Bảo hễ nhìn thấy cái gì cũng đều muốn bỏ vào trong miệng ăn, cháo trắng đặc cũng không quá phù hợp với cậu bé. Lý Thanh Vận cho cậu bé nửa cái bánh bột ngô hấp, cậu bé có ăn bánh bột ngô hấp mềm cũng không khó khăn gì.
Gặm được nửa cái bánh, cậu bé lại giơ tay về phía Lý Thanh Vận đòi thêm.
Đứa bé nhỏ, khuôn mặt hồng hào đáng yêu.
Uống sữa trong khoảng thời gian này, cậu bé lớn nhanh như một quả bóng bay được bơm hơi, trên người nhiều rất nhiều thịt, biến thành một đứa trẻ trắng trẻo mềm mại và đáng yêu.
Lý Thanh Vận lại bẻ thêm nửa cái bánh ngô đưa cho cậu bé để cậu bé tự gặm. Nếu có rơi vụn bánh ở trên cái giường, cậu bé sẽ dùng tay nhỏ nhặt vụn bánh lên rồi cho vào trong miệng.
Thật đúng là một đứa bé tham ăn.
Một nồi bánh bột ngô chỉ ăn được một nửa, phần còn dư được cô cho vào rổ cất đi.
Lý Thanh Vận đã bận rộn từ sáng sớm, cô từ từ cũng đã nghĩ thông suốt. Cho dù như thế nào, giặc tới thì đánh, nước lên thì nâng nền, cô cứ làm tốt việc của chính mình là được.
Cô kiểm tra vết thương cho Cố Đình Chu rồi thay thuốc cho anh.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT