Trần Lập nhanh chóng duỗi tay ra bóp lấy cổ của cô ta, anh ta ấn người cô ta ở trên giường đất.
Anh ta cố ý biến giọng nói trở nên khàn khàn nói: “Lấy tiền ra đây.”
Điền Mỹ Tuyết biết bản thân đã bị lộ, cô ta vội vàng nhỏ giọng nói: “Trong nhà thật sự không có tiền, chỉ có một chút lương thực. Nếu anh thích thì cứ mang đo đi, cầu xin anh buông tha cho cô nhi quả phụ chúng tôi.”
Một câu cô nhi quả phụ nhắc nhở Trần Lập, anh lấy một con dao đã chuẩn bị trước từ sau eo rồi chĩa vào cổ của Trần Nghị đang ngủ say.
“Đưa tiền hay là mạng sống của con trai cô?” Anh ta đang đánh cuộc, phụ nữ đều yêu thương con cái của mình.
“Tôi thật sự không có tiền.” Điền Mỹ Tuyết khóc lóc cầu xin.
Trần Lập dí con dao sắc nhọn tới càng lúc càng gần và dao gần sắp chạm vào cổ của cậu bé.
Điền Mỹ Tuyết quan sát khuôn mặt ngủ say của con trai và cả con dao sắc bén lóe lên tia sáng lạnh lẽo, trong lòng cô ta đành phải đưa ra một quyết định rất khó khăn.
Tiền còn có thể lại kiếm lại được, nhưng mạng sống của bản thân và con trai của mình chỉ có một.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT