“Cô muốn tôi phải làm cái gì?” Trần Lập cảnh giác hỏi.
Lý Thanh Vận không hề để ý nói: “Tôi có nói cái gì sao? Tôi cái gì cũng chưa nói.”
“Lần này, tôi sẽ buông tha cho anh, nếu còn có lần sau lại tới trêu chọc tôi nữa thì không phải là chỉ buông tha đơn giản như vậy đâu. Người đàn ông của tôi chính là Quân Giải phóng Nhân dân, anh ấy có chút quan hệ ở công xã và trong huyện. Tự anh cân nhắc đi, hôm nay, anh mà động một cái ngón tay vào tôi thì anh chờ đi đi lao động cải tạo ở nông trường đi.”
Trần Lập hối hận không kịp. Con đàn bà thối Điền Mỹ Tuyết này, sao cô ta lại dám xúi giục anh ta đi trêu chọc một ngôi sao chổi như vậy chứ?
Lý Thanh Vận khiêng cây gậy gỗ, thảnh thơi bỏ đi.
Một con chó điên giống như Trần Lập khi ngửi thấy một chút mùi tanh, anh ta sẽ chuẩn nhào lên mà không cần suy nghĩ quá nhiều.
Cho dù anh ta có lựa chọn như thế nào, anh ta đều có thể dạy cho Điền Mỹ Tuyết một bài học khắc thật sâu. Để xem cô ta còn dám tới trêu chọc mình nữa hay không.
Lý Thanh Vận đi rồi.
Trần Lập dùng nước tuyết đã tan chảy để rửa mắt. Tuy rằng đôi mắt của anh ta vẫn còn đau nhức, nhưng so với lúc trước thì đã đỡ hơn nhiều.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play