Sau khi khóc lóc xong, Điền Mỹ Tuyết chỉ có thể cảm thấy may mắn vì kẻ trộm không có đem lương thực và thịt ở trong nhà đi theo, những món đồ dùng sử dụng cho mùa đông mà cô ta đã mua trước đó cũng vẫn còn.
Thật ra, không phải là Trần Lập không nghĩ tới chuyện mang lương thực của cô ta đi theo, nhưng mà anh ta hữu tâm vô lực. Vốn dĩ là anh ta trèo tường tiến vào trong nhà của cô ta. Nếu như trong quá trình vận chuyển lương thực bị người khác phát hiện, vậy thì đồ đã tới tay cũng phải nhả ra lại. Nói không chừng là anh ta còn bị bắt đi lao động cải tạo. Trong lòng anh ta phân ra nặng nhẹ, với số tiền này thì chút lương thực này chẳng là cái thá gì cả.
Ngoài ra, nếu anh ta ngay cả một con đường sống mà cũng không chừa lại cho Điền Mỹ Tuyết, e rằng đến lúc đó cô ta chó cùng rứt giậu và bản thân cũng là gà bay trứng vỡ.
Hiện tại, tuy rằng Điền Mỹ Tuyết không có tiền, nhưng ít nhất là cô ta vẫn có thể vượt qua được mùa đông này. Trong lòng cô ta cũng vẫn còn hy vọng. Hơn nữa, nếu mẹ Trần ở bên kia bán được nhà thì một số tiền sẽ được đưa cho cô ta. Như vậy, ngẫm lại cuộc sống của cô ta cũng còn có thể vượt qua được.
Báo công an hay đi tìm bí thư chi bộ thôn cũng không thể thực hiện được vì vốn chính là khoản tiền mà cô ta lén lút kiếm được, không rõ nguồn gốc nên không thể bại lộ ra ngoài được và không cần phải làm ầm ĩ lên.
Xong việc, cô ta cũng suy nghĩ xem rốt cuộc là bản thân đã bị lộ tẩy ở đâu mà có người tìm tới tận cửa nhà mình.
Không cần nghi ngờ gì nữa, chắc chắn là người ở trong thôn đã cướp lấy số tiền này chứ không phải là ai khác.
Cũng không biết là cái tên đáng bị ngàn đao băm vằm nào nữa.
Lý Thanh Vận không biết Trần Lập đã làm được một việc lớn và anh ta trực tiếp làm cho Điền Mỹ Tuyết quay lại trước khi được giải phóng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT