Đại Bảo ngây thơ mờ mịt nhìn cô, đặt câu hỏi từ tận linh hồn.
"Vậy vì sao mẹ lại không đưa cho ông bà nội của con ạ? Con thấy trong lúc thu hoạch vụ thu, bọn họ đều ăn các loại ngũ cốc, nhà ta có lương thực tinh, cho ông bà một ít cũng còn có rất nhiều."
Lời này vừa nói ra, ba người lớn hai mặt nhìn nhau, Lý Thanh Vận bị câu hỏi này làm nghẹn họng, Cố Đình Chu và Lý Thanh Hoan cũng nhịn cười.
"Đây là một câu hỏi rất hay, điều này lại liên quan đến bản chất con người, có một câu nói thế này, ân lon gạo, gánh thù gạo, con biết nó có nghĩa là gì không? Ân lon gạo, gánh thù gạo có nghĩa là nếu người khác đang gặp tình trạng khó khăn, con giúp đỡ ai đó dù chỉ chút ít, người đó sẽ cảm kích con. Nhưng nếu con trợ giúp người ta quá nhiều, sẽ khiến họ hình thành sự ỷ lại, một khi con ngừng trợ giúp, ngược lại sẽ khiến người ta kỵ hận.
Dì của con hiện tại đang đứng trong một giai đoạn khó khăn, dệt hoa trên gấm thì dễ, đưa than ngày tuyết mới khó. Sự giúp đỡ mà mẹ dành cho dì ấy không khác gì đưa than ngày tuyết, có thể trong lòng dì ấy sẽ cảm kích cả đời.
Nhưng ông bà nội của con hiện tại vẫn có sức khỏe tốt, có thể chạy có thể nhảy, có thể kiếm công điểm, ông bà cũng có năng lực kiếm lương thực tinh để ăn, chỉ là bản thân ông bà lựa chọn ăn các loại ngũ cốc, còn chưa đến thời điểm đặc biệt cần sự giúp đỡ của chúng ta. Chúng ta đã chia nhà từ lâu rồi, ông bà nội của con đi theo sống với bác trai bác gái của con, nếu như chúng ta vội vàng trợ giúp bọn họ, đưa tiền cho lương thực, tạo tiền lệ lần này, có một lần sẽ có vô số lần, dần dần sẽ bị người ta xem đó thành đương nhiên.
Cho nên lý do vì sao mỗi lần mẹ nấu đồ ăn xong đều chia cho ông bà nội của con một phần mà không trực tiếp cho lương thực, tặng sữa cho ông bà nội của con chính là lòng hiếu thảo của mẹ và cha con, trực tiếp đưa lương thực sẽ biến thành tiếp tế cho cả nhà ông bà, có một lần sẽ có vô số lần. Lòng người là hố sâu không đáy, Đại Bảo, khi con trưởng thành con sẽ hiểu."
"Mẹ con nói rất đúng, dì của con tặng gà rừng cho nhà chúng ta, có thể là dượng của con canh rất nhiều ngày mới có thể bắt được, không phải mọi người đều giỏi săn bắt như cha con, cho nên món quà này không dễ dàng gì có được, nó rất có giá trị, tình nghĩa sâu nặng.
Cho nên mẹ con mới sẵn sàng giúp đỡ dì ấy, cho dì ấy những vật tư sinh hoạt mà dì ấy thiếu, cha tin rằng nếu đổi vị trí, dì ấy cũng sẽ sẵn lòng giúp đỡ chúng ta, có thể con không nhớ rõ, lúc con còn nhỏ hơn thế này, mỗi lần mừng năm mới, dì của con đến chơi, đều sẽ cố ý mang cho con một năm kẹo trái cây, hoặc là mấy miếng bánh ngọt.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play