“Dư Quý, em cũng đừng nghe mấy lời của mẹ mình, cái gì mà con trai con gái, đều là con đẻ của mình, đều tốt như nhau, nếu nhà các em dám để em ấy chịu dù một chút bất công vì vấn đề sinh con đẻ cái, em cũng biết tính tình của chị rồi đó. Sau thu hoạch vụ thu cũng không còn bận việc gì, bụng của Thanh Duyệt lớn như vậy, tiếp theo để cho em ấy ở nhà làm chút việc thoải mái là được, đừng đi ra ngoài kiếm công điểm, là mấy cái công điểm kia quan trọng, hay là con cái quan trọng, em đừng có không biết đúng sai." Lý Thanh Vận như có điều chỉ bảo nói.
Thanh Duyệt nghe những lời quan tâm của chị gái, nghĩ đến những tủi nhục mà cô ấy đã phải chịu đựng trong khoảng thời gian này, nắm chặt chiếc áo khoác bông trong tay, lặng lẽ chảy xuống hai dòng nước mắt.
Dư Quý nghe cô nói xong cũng hơi đỏ mặt cúi đầu xuống, nhà mẹ mình gần đây quả thật thường xuyên nói những lời ám chỉ, Thanh Duyệt cũng đã nói cho bản thân không chỉ một lần, anh ấy nghĩ nhiều một chuyện không bằng ít một chuyện, mẹ của anh ấy cũng không có làm cái gì, chỉ là miệng không buông tha mà thôi, cũng không nói gì quá đáng.
Chị vợ cũng đã nói như vậy, khi trở về anh ấy cũng không dám làm người điều giải hàm hàm hồ hồ.
"Em... Em... Biết rồi, thưa chị." Dư Quý lắp bắp trả lời.
"Được rồi, các em về trước đi, Thanh Duyệt, về chuyện của chị hai em, có tin tức gì chị sẽ tiện thể nhắn cho em luôn, còn Dư Quý, em đừng quên, sau khi Thanh Duyệt sinh gửi cho bọn chị trứng gà đỏ để báo tin vui, bên phía thôn Lý Gia cũng đừng qua đó nữa, cắt đứt được thì hoàn toàn cắt đứt sạch sẽ đi."
"Vâng ạ, chị cả, chị hai, anh rể, Đại Bảo, bọn em đi trước đây."
Tiễn hai người đi rồi, Đại Bảo hỏi Lý Thanh Vận một vấn đề.
"Mẹ ơi, vì sao dì của con đưa cho nhà chúng ta một con gà, mẹ lại đưa thịt và bột mì ạ, không phải có hại cho nhà chúng ta sao?"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT