“Đặt mấy thiết bị cô không dùng ở bàn đó, tôi sẽ gọi đồ ăn.” Trình Lương trông khá bình tĩnh, chỉ có lỗ tai hơi đỏ, nốt ruồi khóe mắt giật giật theo cử động của lời nói.
“Bàn đó đi.” Thịnh Hạ lại muốn kéo Trình Lương, kéo đến nửa chừng thì dừng lại, đổi lại dùng ngón tay chỉ, “Bàn đó không chắn lối đi.”
Trình Lương quay đầu nhìn cô, không nói gì chỉ đặt đồ của Thịnh Hạ lên bàn trống kia.
Trình Lương gọi rất nhiều món.
Một mặt là vừa rồi vừa khiếp sợ vừa xấu hổ, mặt khác ông chủ ở phòng bếp tại chỗ cắt xiên thịt trông rất hấp dẫn.
Sau khi Thịnh Hạ bước vào đã bắt đầu nghịch máy ảnh của mình, Trình Lương hỏi ở khu gọi món, “Thịnh Hạ, cô ăn gì?”
Anh hiếm khi lớn tiếng, Thịnh Hạ có phần không quen, ngây người nhìn nửa giây.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT