Ngày nghỉ trôi qua nhanh chóng, trong nháy mắt một tháng nghỉ phép của Trình Lương đã qua được một phần ba.
Trình Lương nghỉ ngơi thật sự đúng là nghỉ ngơi, phần lớn thời gian đều đóng cửa không ra ngoài, ngày ba bữa đều do căn tin bệnh viện mang đến, điện thoại không nhận, khách tới thăm cũng không bao giờ mở cửa.
Có một lần Thịnh Hạ lại nhìn thấy phó chủ nhiệm Lý đến gõ cửa nhà Trình Lương, vừa gõ vừa gọi điện thoại cho Trình Lương. Kết quả là trong nhà rõ ràng có tiếng chuông điện thoại nhưng lại im lặng không mở cửa.
Nếu không phải ánh nắng phơi quần áo trong tầng một mỗi ngày đều không giống nhau, nếu không phải sáng sớm ngày nghỉ nào đó của Tiểu Chu tức giận mở cửa sổ mắng người: “Ông đây hôm nay nghỉ ngơi mà một bát cháo trắng anh cũng không thể tự mình nấu sao, nhà anh không có gạo hay không có nồi mà lười v** vậy hả!” Thịnh Hạ thật sự muốn nghĩ rằng chủ nhà như thần long không thấy đuôi lại biến mất lần nữa.
Sau hôm đó, bọn họ rất ít liên lạc lại với nhau.
Thịnh Hạ đã quyết định chủ đề của bộ phim tài liệu và bắt đầu làm việc chăm chỉ, cô muốn hợp tác với chủ tiệm để quay một chủ đề như vậy là rất khó, cô không muốn giấu ông chủ về việc quay cái gì đó sai sự thật, Lộc Thành lớn như vậy nhưng cô đã nói chuyện với từng nhà, sau khi nhận vô số cánh cửa đóng chặt và những ánh nhìn khinh bỉ thì cô thực sự đã nói chuyện với một vài ông chủ, những người không quan tâm cô quay chủ đề gì.
Đa số đều là những ông chủ làm ăn khuya mấy năm nay, nghe nói muốn quay chủ đề kiểu này đều phì cười, nói muốn quay gì cũng được, quay mà mọi người đồng ý thì coi như họ nhận thua. Họ đều có một điểm chung, chính ông chủ là đầu bếp, mang theo mùi vị giang hồ, thích chửi thề nhưng lại thích tán gẫu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT