Từ Tử Thanh vừa bỏ chạy, trong lòng vừa cười khổ không thôi.
Đúng là “ ốc lậu thiên phùng liên dạ vũ” * , khó khăn đối phó với nhỏ xong, ngay lập tức liền tới già, đúng là khiến người ăn không tiêu mà.
(ốc lậu thiên phùng liên dạ vũ*: nhà dột còn gặp mưa suốt đêm.)
Hiện giờ Từ Tử Thanh cũng coi như là người có chút kiến thức, y từ xa đã cảm nhận được, cũng biết được khí thế trên người con yêu vượn này có thể so với tu sĩ Trúc Cơ, nếu vậy, chẳng lẽ nó chính là yêu thú cấp bốn?
Đường đường là yêu thú cấp bốn mà lại truy đuổi theo một tu sĩ nho nhỏ chỉ có tầng tám Luyện Khí như y, xem ra nó quả thực để mắt đến y rồi…
Máu ở vết thương chỗ đầu vai và xương sườn khó khăn lắm mới ngừng chảy, thế nhưng sau hành động chạy trốn lúc nãy, lại tét ra. Tuy vẫn đau đớn như trước, nhưng Từ Tử Thanh lại không có nửa phần nóng nảy, chỉ có thể tự mình oán trách bản thân không biết nhìn người, mới khiến cho bản thân rơi vào hiểm cảnh như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT