Đòn ra oai phủ đầu quả đúng là tốt.
Ý cười trên mặt Từ Tử Thanh không hề thay đổi, trong lòng cũng thầm cảm thấy may mắn, nhưng cũng có một chút hờn giận.
Y xưa nay đối đãi với người khác luôn ôn hòa, lời nói khiêm tốn lễ độ. Nhưng khom mình hành lễ với người mình tôn trọng khác với bị người khác bắt phải quỳ gối khom lưng, đây chính là khác biệt vô cùng to lớn.
Từ Tử Thanh hai kiếp làm người, kiếp trước được người nhà ngàn vạn yêu thương cưng chìu, cho dù y tính tình mềm dịu, cũng không ai dám có chút bất kính nào với y. Kiếp này y sống ở một thế gia đại tộc, là đích tử đích tôn, cho dù gia nghiệp bị người ta chiếm, hạ nhân cũng không một ai dám chậm trễ y nửa phần. Y đã từng làm tạp dịch, nhưng cũng là thật tâm yêu quý linh mộc linh thảo mà cam tâm tình nguyện, nhưng chẳng bao giờ khom lưng.
Vì vậy mặc dù y xem ra ôn nhã, hành sự cũng chưa bao giờ làm mất lòng người khác, nhưng dù sao ẩn sâu bên trong cốt tủy vẫn còn có huyết mạch cao quý ngạo khí, không hề hiển lộ ra bên ngoài, mà là thêm vào bản thân, tự khắc kiềm chế chính mình.
Lần này y bị một đám tu sĩ tu vi cao hơn y nhiều lần tạo áp lực, bởi vì là tiểu bối, Từ Tử Thanh có thể dựa vào tư thế khom lưng hành lễ này né tránh một lần. Nhưng trong lòng y lại đột nhiên sinh ra không cam lòng, không muốn làm việc người khác bắt mình miễn cưỡng làm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT