Edit: Dứa đại ca
Người ta nói rằng Úc Bạch và Giản Mạch Ngôn đã ở bên nhau rất lâu rồi, lâu đến mức Úc Bạch đã thành công rút lui khỏi giới giải trí mà Giản Mạch Ngôn thì đã trở thành ảnh đế mới trong giới giải trí. Hơn nữa hắn còn có tài sản trên mấy nghìn tỷ, tự mở công ty riêng của chính mình, lúc hai người ở bên nhau cũng không có ai dám khoa tay múa chân cấm cản.
Nhưng Úc Bạch lại thấy có chút cô đơn, cậu không thể nhìn thấy mùa xuân huy hoàng, không thể nghe thấy tiếng gió nhẹ nhàng thổi qua bên tai. Khụ khụ, nói một cách đơn giản chính là, cậu rảnh đến mức hốt hoảng.
Sau khi hai người ở bên nhau, cậu không cần phải làm bất kỳ chuyện gì nữa, mỗi ngày chỉ cần ngồi ở nhà hưởng thụ việc Giản Mạch Ngôn kiếm tiền cho mình.
Cho nên hôm nay trong lúc buồn chán, cậu chợt nhớ đến một chuyện. Cậu nhớ rõ An Thược Hân kia từng nói trước kia Giản Mạch Ngôn đã từng thích Đường Kính, hôm đó cậu uống rượu say nên ném ra sau đầu, cũng quên mất chuyện này. Cho nên tạm thời cậu mới thả cho hắn một con ngựa, ha ha, tối hôm nay thì sẽ không dễ dàng như thế nữa.
Cậu gọi điện thoại cho Giản Mạch Ngôn, sau khi tiếng chuông vang lên mấy lần mới có người bắt máy, giọng nói của Giản Mạch Ngôn khàn khàn vẫn còn mang theo sự buồn ngủ: “Úc Bạch, sao vậy?”
Vốn Úc Bạch đã chuẩn bị tốt một loạt những lời muốn nói nhưng bây giờ lại không thể nói ra được. Sao cậu lại có thể quên chuyện người này còn đang quay phim ở nước ngoài chứ? Giờ giấc bị đảo lộn, hiện tại chắc chắn đã khuya rồi, nghĩ đến đây tâm trạng vốn còn đang hưng phấn của cậu chợt chìm xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT