Edit: Dứa đại ca
Nhạc chuông điện thoại rất nhanh đã vang lên, Giản Mạch Ngôn không kiên nhẫn nhấn nút từ chối. Bây giờ hắn không muốn gặp hay nghe thấy giọng nói của bất kỳ ai hết, hắn chỉ muốn yên tĩnh ở một mình.
Đã bao lâu rồi hắn không còn như thế này nữa? Trước kia hình như vẫn luôn có người ở bên cạnh hắn, vẫn luôn làm bạn bên cạnh hắn chưa từng rời xa. Một lúc lâu sau, Giản Mạch Ngôn khẽ cười nhẹ một tiếng, âm thanh mơ hồ ấy vậy mà lại vang lên cực kỳ rõ ràng trong căn phòng trống rỗng này. 
Có lẽ là bị giấc mơ của mình ảnh hưởng đến, vậy mà hắn lại luôn cảm thấy bên cạnh mình vốn phải có một người ở bên cạnh đồng hành cùng hắn, hơn nữa hắn vẫn là một người đàn ông, hắn sẽ không bị Hà Úc Bạch ảnh hưởng đến được.
Hắn có hơi đau đầu xoa xoa trán, Giản Mạch Ngôn đứng dậy rót cho mình một cốc nước, chất lỏng lạnh lẽo chảy xuống cổ họng mới giúp hắn cảm thấy đầu óc nặng nề của mình dần tỉnh táo hơn rất nhiều. Xem ra hắn vẫn nên thử tìm gặp bác sĩ tâm lý xem sao, nếu không hắn sẽ luôn gặp phải những giấc mơ không thể giải thích đó. 
Điện thoại tiếp tục đổ chuông, Giản Mạch Ngôn sốt ruột nhấc máy lên, Úc Bạch có gọi đến mấy cuộc điện thoại nhưng hắn vẫn không bắt máy. Nghĩ một lúc, cuối cùng vẫn chọn bắt máy, trong lòng hắn vậy mà vẫn có chút mong chờ không thể giải thích được, hắn cũng không biết rốt cuộc bản thân đang nghĩ gì nữa. 
“Mạch Ngôn, xin lỗi nhé, sáng nay trợ lý có gọi điện cho tôi kêu tôi trở về, các đại ngôn quảng cáo linh tinh gì đó tôi vẫn chưa quay chụp gì cả, còn bị sếp theo phe anh trai tôi lừa cho một quả nên phải vội vàng trở về. Ngại quá, không nói trước với cậu một tiếng.”  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play