Edit: Dứa đại ca
Giọng nói dịu dàng của người đó vẫn còn quẩn quanh bên tai của hắn, Giản Mạch Ngôn im lặng nhìn về phía Úc Bạch. Trong đôi mắt của hắn dần hiện lên những tia sáng ấm áp, nụ cười mỉm nhẹ nhàng ấy giống như một con mèo lớn đã được thuần hóa: “Tôi hiểu rồi, tôi sẽ làm như vậy.”
Úc Bạch sờ sờ đầu hắn, trong lòng dâng lên một loại cảm giác thỏa mãn kỳ lạ, như thể mọi chuyện đều đã được định sẵn, khiến cậu dần thả lỏng. Lúc này, cảm giác mệt mỏi cũng mạnh mẽ đánh úp đến, đang nói chuyện với Giản Mạch Ngôn mà mí mắt cứ không tự giác cụp xuống, cậu cứ mơ mơ màng màng chìm vào giấc ngủ.  
Giản Mạch Ngôn nghe giọng nói của người đó dần dần nhỏ xuống, cuối cùng hoàn toàn không còn một chút âm thanh nào nữa, hắn không khỏi quay đầu lại nhìn. Chỉ nhìn thấy Úc Bạch đã nghiêng người ngủ say, hơi thở đều đặn khiến hắn dở khóc dở cười.
Giản Mạch Ngôn nhẹ nhàng đắp kỹ chăn cho cậu, Giản Mạch Ngôn nhìn khuôn mặt đang say ngủ không hề có chút đề phòng nào của người đó mà dại ra. Cậu không còn vẻ mang đầy tính xâm lược giống như lúc hắn mới bước vào nữa, người này vẫn còn đang giấu giếm hắn rất nhiều chuyện, nhận thức này khiến hắn rất không vui.
Một loại cảm xúc thô bạo mãnh liệt lan tràn trong lòng hắn, Giản Mạch Ngôn cố gắng kiềm nén cảm giác xa lạ đó xuống đáy lòng rồi dứt khoát rời khỏi phòng bệnh.
Những hạt mưa lạnh lẽo rơi xuống trên tay mới khiến Giản Mạch Ngôn có loại cảm giác được giải thoát ấy. Hắn ấn nơi trái tim của mình, khóe miệng lại nở một nụ cười lạnh lùng. Hắn tuyệt đối sẽ không bước đi theo ý muốn của bất kỳ ai hết, hắn mãi mãi chỉ tin tưởng vào chính mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play