Edit: Dứa đại ca
Sau khi Giản Mạch Ngôn luyện tập xong, hắn lập tức thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời đi. Đúng lúc này bầu trời lại rơi mưa phùn rả rích, thời tiết âm ú khiến hắn khó chịu. Hắn không mang theo ô, vốn muốn nhanh chóng bắt xe về nhà, trong đầu lại chợt xuất hiện khuôn mặt tái nhợt kia của Úc Bạch, chân hắn vừa di chuyển một cái đã xoay người đi đến bệnh viện mà Úc Bạch đang ở.
Giản Mạch Ngôn không nhịn được mà thấy chán nản, hắn cũng không biết rốt cuộc bản thân bị làm sao nữa. Chỉ là nếu đã đến đây rồi thì hắn cũng không cần tỏ ra kiêu căng nữa, vẫn nên đi xem một chút thì tốt hơn. Tuy đã cố gắng hết sức để che giấu nhưng hắn vẫn không thể kiềm chế được sự lo lắng trong lòng mình.
Úc Bạch đã tỉnh lại từ lâu, sắc mặt vẫn còn trắng bệch tái nhợt. Cậu không thích những ngày mưa này như này lắm, luôn khiến người ta cảm thấy u ám, rét lạnh thấu xương.
Cậu ngơ ngác nhìn thời tiết u ám ngoài cửa sổ, sự trống rỗng trong lòng cậu càng ngày càng trở nên nghiêm trọng, như thể bị người khác đào mất một mảnh lớn nào đó. Thế nên cả người cậu đều trống rỗng, không có người làm bạn cùng, không có ai ở bên cạnh, hình như bị thiếu mất cái gì đó nhưng cậu lại không nhớ ra được.
“Hệ thống, bọn mày đã làm cái gì rồi?” Úc Bạch vẻ mặt hờ hững, im lặng hỏi hệ thống trong lòng. Cậu đã biết tình huống hiện tại của mình, vô duyên vô cớ quên mất một việc gì đó, chuyện này chắc chắn do hệ thống đã làm gì đó với cậu.
Hệ thống yên lặng giả chết trong góc. Ký chủ của nó từ trước đến giờ không phải vẫn luôn ngu ngốc đần độn hả, sao bây giờ lại trở nên sắc bén như thế chứ, vậy mà lập tức đoán được lên đến đầu của nó. Chủ Thần đại nhân phải làm sao bây giờ, mau đến cứu tôi với!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT