Edit: Dứa đại ca
Cố Thư Thành không hề ngoan ngoãn chờ ở trong ngục tối của phủ Thứa tướng giống như những gì Ngôn Tiêu dự đoán. Trên thực tế, từ trước đến nay hắn không phải loại người để mặc bản thân bị người khác thao túng. Hắn hợp tác với Ngôn Tiêu cũng chỉ vì có thể đạt được mục đích của mình, hắn không cần thiết phải hoàn toàn nghe theo lời của đối phương không phải à? - Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng T - Y - T
Cố Thư Thành cẩn thận sửa sang lại quần áo của mình một lượt, cho đến khi nhìn giống như bình thường rồi mới bước ra khỏi ngục tối. Đương nhiên là Lạc Thiên Dương đã bị khống chế dẫn hắn ra ngoài, cho nên dọc đường đi không có ai dám ngăn cản hắn.
Hắn rời khỏi phủ Thừa Tướng, bắt đầu đi về phía quán trọ, nhưng trong lòng lại không kiềm chế được sự kích động. Lần này coi như hắn đã lừa Úc Bạch rồi, lúc quay về hắn nhất định phải giải thích rõ ràng với cậu mới được, nếu không lại ầm ĩ giận dỗi mất. Sau này bọn họ sẽ được ở bên cạnh nhau, có người ở bên cạnh mình thì sẽ không còn cảm thấy cô đơn nữa. Thật sự, thật sự rất hạnh phúc.
Cho dù là như thế nhưng trong lòng hắn chợt dâng lên một cảm giác lo lắng và sợ hãi dày đặc, giống như thứ gì đó quan trọng sắp bị cướp mất khỏi hắn, vô cùng đau đớn, như thể có một khoảng trống rất lớn trong lòng vậy.
Một giọt chất lỏng lạnh lẽo rơi xuống mu bàn tay của hắn, Cố Thư Thành đưa tay sờ lên gò má của mình lại chợt nhận ra bản thân đã khóc, nước mắt rơi đầy mặt.
Một vệt ánh sáng đỏ chói từ phủ Quốc sư cách đó không xa dần tản rộng ra, cùng lúc đó, một mùi hương tươi mát dịu nhẹ dần lan tràn, mọi người đều không tự chủ được mà đi về phía phủ Quốc sư.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT