Edit: Dứa đại ca
Lúc này Úc Bạch đang ngồi ở bên giường ôm lò sưởi, mùa đông đã đến, cơ thể này của cậu sợ lạnh nên cũng chẳng làm được chuyện gì. Mấy ngày trước Trương Dương thấy cậu buồn chán nên mang hoa được trồng trong nhà kính đến chơi với cậu. Nhưng chưa được mấy ngày vì cậu đãng trí để hoa bên ngoài trời nên nó đã bị chết cóng.
Vì thế mà đại trưởng lão gần như tức giận phì phò thổi râu trừng mắt. Đúng vậy, cây hoa đó là hoa bị Trương Dương trộm khỏi nhà kính của đại trưởng lão.
Sau tình cảnh này cũng không có ai dám mang hoa cỏ đến cho cậu nữa. Vì vậy Úc Bạch bắt đầu trải nghiệm cuộc sống của người già ngay khi tuổi vẫn còn trẻ như vậy. Sau khi cậu ngáp hết cái này đến cái khác, sư đệ được phái đến hỏi ý kiến ​​Úc Bạch cuối cùng cũng đã đến nơi.
Sau khi tiểu sư đệ đó đi ra khỏi cửa phòng, cậu ta vẫn không nhịn được mà quay đầu lại nhìn thoáng qua Úc Bạch, nhưng chỉ thấy Úc Bạch vẫn ngồi yên trên ghế như cũ, vẻ mặt bình tĩnh, không vui hay buồn, không biết sư huynh có bằng lòng hay không. Cậu ta nhớ đến một chữ ‘Được’ vừa rồi đại sư huynh mới trả lời, cậu ta cũng không thể đoán được suy nghĩ của đối phương.
Đệ tử đó rời đi cũng không đóng cửa lại, gió lạnh không ngừng chạy vào bên trong, Úc Bạch không khỏi rụt cổ lại, đành phải đứng dậy đóng cửa phòng lại. Tuyết rơi dày đặc từ trên trời rơi xuống, giữa trời tuyết trắng xóa cậu bỗng nhìn thấy xuất hiện một chấm đỏ.
Đợi đến khi chấm đỏ đó đến gần, Úc Bạch mới nhìn thấy rõ, hóa ra đó là một người cầm ô màu đỏ, mặc chiếc áo choàng lông hồ ly màu đỏ, lông tơ trên áo quấn quanh cổ càng để lộ cần cổ trắng tuyết khiến khuôn mặt người đó càng thêm tinh xảo diễm lệ, nóng bỏng như lửa.- Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng T - Y - T

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play