Edit: Dứa đại ca
Sau khi cậu và mấy tên nhóc chôn nam tử đó dưới chân núi, Úc Bạch dẫn theo mấy củ cải nhỏ lên núi. Úc Bạch có hơi căng thẳng, lỡ như tên chưởng môn kia nhận ra cậu không phải là nguyên chủ thì phải làm sao đây? Nghĩ đến điều này cậu lại có chút lo lắng.
“Đại sư huynh, huynh sợ bị chưởng môn trách phạt à?” Trương Dương đứng ở bên cạnh nhìn như đứa trẻ to xác đang chớp mắt nhìn cậu, ngay lập tức bị gõ mạnh một cái vào đầu.
Úc Bạch nhìn hắn một cái thật sâu, nhéo mặt hắn rồi nói: “Nếu như ta bị trách phạt thì đệ cũng trốn không thoát đâu.”
Trương Dương che khuôn mặt đỏ bừng vì bị nhéo, hắn cảm thấy có chút tủi thân: “Sư huynh, huynh lo lắng cái gì chứ? Tính tình chưởng môn như thế nào huynh còn không hiểu sao? Làm sao ngài ấy có thể trách mắng huynh được? Nhưng có lẽ bọn đệ trở về sẽ phải chịu sự đày đọa của Vân sư thúc mất.”
Vân sư thúc. Úc Bạch hơi cau mày, đây lại là ai nữa? Hình như trong cốt truyện không viết nhiều về người này, nên cậu cũng không có nhiều ấn tượng.
“Đại sư huynh, Vân sư thúc chính là đệ đệ của chưởng môn tên Vân Lộ đó. Đúng rồi nhỉ, Vân sư thúc không thường xuyên ra ngoài, ngày thường ngài ấy vẫn luôn ở sau núi nên huynh không nhớ ra cũng rất bình thường.” Trương Dương nhéo nhéo cái cằm đầy thịt, vẻ mặt thâm trầm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT