Edit: Dứa đại ca
Từ hai ngày trước An Duyệt đã ngựa không ngừng vó vội vã chạy tới vùng đất hoang vu này. Úc Bạch đã đi được gần một tháng, bọn họ lại bất ngờ nhận được một lá thư từ Lâm Triển đã đuổi theo cậu lúc sau đó, nói Úc Bạch đã bị ma cà rồng bắt đi, không rõ sống chết.
An Duyệt lo lắng nên vội vàng thu dọn quần áo và phí đi đường rồi chạy đến vùng đất hoang vu. Bạch Kỳ sợ cô gặp tai nạn ngoài ý muốn trên đường nên cũng mặc kệ sự phản đối của An Duyệt và đám cấp dưới của mình mà đi theo cô. Lúc này hai người bọn họ đã tới rìa vùng đất hoang vu.
Bạch Kỳ bảo vệ An Duyệt ở phía sau, trong tay anh nắm chặt thanh kiếm. Vùng đất hoang vu là nơi mà ma cà rồng thường xuyên qua lại, càng đừng nói đến vào một đêm tuyết rơi như thế này, tỷ lệ gặp rủi ro thật sự tăng rất cao. Nếu An Duyệt xảy ra chuyện gì ở đây, anh cũng sẽ không thể tha thứ cho bản thân.
Cách đó không xa có một ngọn lửa yếu ớt lập lòe lóe lên. Bạch Kỳ nheo mắt lại nhìn vài lần lại chỉ nhìn thấy một vài bóng người đang ngồi quanh đống lửa sưởi ấm. Ánh lửa rực cháy với màu sắc trầm lắng như đang nhảy múa dữ dội, thiêu nóng đôi mắt của anh. Anh thở phào nhẹ nhõm một hơi: “A Duyệt, chúng ta đã tìm thấy bọn họ rồi.”
An Duyệt thò đầu ra từ phía sau anh, ngón tay nắm chặt lấy góc áo của Bạch Kỳ. Cô muốn từ phía sau lưng Bạch Kỳ đi ra nhưng lại bị Bạch Kỳ ngăn lại: “Đừng nhúc nhích, ngoan ngoãn đi theo phía sau anh.”
Anh nắm tay An Duyệt, lặng lẽ bước về phía trước. Góc nghiêng khuôn mặt của anh kiên nghị lại sắc bén, bên trong đôi mắt tràn ngập ánh sao trời. Anh dẫn cô đi về phía trước trong màn tuyết dày đặc. Đôi bàn tay ấm áp của anh truyền hơi ấm cho An Duyệt lại mang đến một loại cảm giác an ủi khó có thể giải thích được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT