Edit: Dứa đại ca
Đột nhiên Úc Bạch túm chặt lấy cổ áo của Mộ Tử Hiên, đầu ngón tay hơi trắng bệch, khuôn mặt đỏ bừng nhưng vẫn cố gắng gồng mình: “Hôn anh đi…”
Cậu thích người này, hoặc là nói cậu yêu người này, cho nên cậu có thể bỏ qua sự kiêu ngạo và sự rụt rè của bản thân, buông bỏ mọi thứ trước mặt người mình yêu. Cậu chỉ muốn ở bên cạnh người này, cho nên cho dù như vậy cũng không sao hết, dù sao thì cậu cũng đã làm rất nhiều chuyện như thế này với nam chính rồi...
Mộ Tử Hiên khẽ cười một tiếng, hắn rất thích sự chủ động như vậy của Úc Bạch. Nụ cười trên khóe miệng hắn càng sâu khiến Úc Bạch đang vươn bàn tay ra túm lấy góc áo của Mộ Tử Hiên không biết nên làm thế nào mới được, cậu chỉ có thể âm thầm gọi tên của hắn: “Tử Hiên, Tử Hiên...”
Hắn chậm rãi hôn theo đường cong cơ thể của Úc Bạch, Úc Bạch yếu ớt rên lên một tiếng.
Đêm dần lạnh hơn nhưng cảnh xuân trong phòng vẫn chưa phai nhạt, một tia hơi ấm còn sót lại vẫn còn vương vấn trong phòng rất lâu mãi không tan biến. Úc Bạch nằm đó đầu óc mơ mơ màng màng, một chân đá tung chăn ra, cậu cảm thấy hơi nóng. Cậu cũng đã tiêu tốn quá nhiều sức lực, bị Mộ Tử Hiên ôm chặt trong ngực. Toàn thân cậu nóng bừng, giờ phút này cậu lại bắt đầu giở thói trẻ con. 
Lúc này Mộ Tử Hiên hoàn toàn trái ngược với Úc Bạch. Hắn tinh thần tràn trề, dù có nhắm mắt lại cũng không thể ngủ được. Hắn chỉ có thể không chớp mắt nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đang ngủ say của Úc Bạch, ngón tay lướt nhẹ trên khuôn mặt của cậu, ánh mắt cưng chiều lại dịu dàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play