Edit: Dứa đại ca
Úc Bạch đi chân trần không mang theo giày, ngay cả trên người cũng chỉ mặc mỗi chiếc áo sơ mi trắng của Trọng Lưu. Áo sơ mi có hơi to, nhìn có vẻ rộng thùng thình khiến Úc Bạch nhìn qua có chút gầy yếu.
Lúc này Úc Bạch đang dụi đôi mắt có chút mờ nhìn về phía Trọng Lưu đang đứng đó. Khi cậu vừa tỉnh lại lại phát hiện Trọng Lưu không ở bên cạnh mình, đáy lòng cậu chợt dâng lên một loại cảm giác hoảng sợ không thể giải thích được, cậu cứ thế chạy đi ngay cả giày cũng không đi.
Cơ thể của cậu vẫn còn thấy hơi đau, lần này Trọng Lưu làm cậu rất tàn nhẫn, hiện tại vẫn chưa đỡ hơn chút nào.
Trọng Lưu đứng đó hơi ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, sự bí ẩn của màn đêm khiến hắn vô tình nhiều thêm mấy phần thần bí và tối tăm. Không biết có phải là do dị năng chữa trị hay không nhưng Úc Bạch lại có thể nhìn thấy rõ ràng thứ ẩn sâu dưới hàng lông mi đang rũ xuống của Trọng Lưu.
Hắn đang sợ hãi.
Úc Bạch có thể chắc chắn về điều này nhưng cậu lại không có cách gì, cho dù cách hắn rất xa nhưng cậu vẫn có thể cảm nhận được nỗi buồn và sự sợ hãi của người này. Điều này khiến cậu có chút khó tin rồi lại cảm thấy đau đớn, nam chính trong mắt của cậu luôn là người không có gì không làm được, rốt cuộc điều gì lại khiến hắn cảm thấy sợ hãi như thế, cậu thật sự không biết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT