Edit: Dứa đại ca
Ngày hôm sau lúc Úc Bạch tỉnh lại Mạc Hi vẫn chưa rời đi, một tay của hắn ôm chặt lấy eo của Úc Bạch, ấn chặt cả người cậu vào ngực của mình. Cả khuôn mặt của cậu đều dán chặt lên ngực của hắn khiến Úc Bạch có hơi không thở nổi.
Úc Bạch không khỏi càng thêm bực bội. Nếu cứ tiếp tục như vậy có khi nào cậu sẽ giảm thọ hay không? Thật sự quá mất mặt mà!
Cậu nhớ rõ ràng hệ thống đã từng nói, Mạc Hi thuộc về người ngoài thế giới này, cũng là người nằm ngoài tầm với của quy tắc giống như cậu, cho nên có phải có khả năng, hắn chính là Giản Mạch Ngôn đúng không?
Nghĩ đến khả năng này, nhịp tim của Úc Bạch không khỏi đập nhanh lên mấy phần, cậu nóng lòng muốn xác minh suy đoán này của mình, chỉ là trong lúc tạm thời cậu cũng không tìm được ai có thể xác nhận được. Nếu hỏi Mạc Hi mà hắn không nhớ rõ thì có khi hắn sẽ cho rằng cậu phản bội hắn, sau đó sẽ giết chết cậu ở trên giường. Còn nếu hỏi hệ thống, tên này hình như vẫn còn bị nhốt, cũng lâu rồi cậu chưa gặp lại nó.
Có chút bực bội suy nghĩ một lúc, Úc Bạch lập tức được kích thích tinh thần hẳn lên. Vừa ngẩng đầu lên đã nhìn thấy đôi mắt chứa ý cười của Mạc Hi, khuôn mặt tuyệt đẹp tinh xảo còn mang theo chút lười biếng và thỏa mãn: “Sao đột nhiên lại thở dài vậy?”
Úc Bạch hoảng hốt lắc đầu, cậu gần như say mê nhìn vào khuôn mặt của Mạc Hi rồi lại không nhịn được mà vươn ngón tay chạm vào đôi mắt của Mạc Hi. Đáy mắt Mạc Hi lướt qua một tia kinh ngạc nhưng lại không có chút đề phòng nào. Chỉ cần Úc Bạch dùng sức một chút, Mạc Hi sẽ mất đi lợi thế của mình, hoàn toàn đánh mất năng lực của mình rồi trở thành một kẻ tàn tật.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT