Edit: Dứa đại ca
Khê Ly của lúc này đúng là có gì đó không ổn lắm, nhưng không phải là vì nguyên nhân mà Úc Bạch đang nghĩ đến, mà là do La Cát ở sau lưng vẫn luôn quấy rối cậu ta khiến cậu ta thực sự có chút khó chịu. Cộng thêm những nhiệm vụ mà anh trai từng giao cho cậu ta trước khi anh trai đưa cậu ta đến đây cậu ta đều không hoàn thành được, còn làm cho rối tung lên. Chuyện này thật sự khiến người ta có chút đau đầu mà.
Cho nên cậu ta thật sự không nghe thấy tiếng gầm nhẹ mà Úc Bạch nghe thấy kia, La Cát vẫn luôn quan sát tình huống xung quanh lúc này cũng cảm nhận được hơi thở khác lạ đó. Anh ta trộm dùng một tay ra hiệu với người bên cạnh để bọn họ thiết lập giới nghiêm, còn một tay còn lại thì ôm lấy eo của Khê Ly rồi chậm rãi lùi về phía sau một bước, chỉ cần có bất cứ chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra, anh ta chắc chắn sẽ dẫn theo Khê Ly chạy trốn càng sớm càng tốt.
Úc Bạch cũng chậm rãi lùi về phía sau. Cậu vẫn chưa quên cơ thể này mình của mình là một giống cái, đơn giản mà nói thì chính là da giòn máu mỏng. Nếu có động vật thực lực lớn mạnh nào đó nhảy về phía cậu thì cậu chẳng thể phản kháng được bao nhiêu sức lực, cho dù cậu từng tập luyện rồi thì thế nào chứ? Hiện tại không phải cậu vẫn là người bị người khác đè hay sao? Nghĩ đến đây cậu lại không khỏi có chút oán hận.
Quả nhiên, không lâu sau, một con hổ từ trong rừng cây lao đến, đôi mắt đỏ ngầu mang theo tơ máu dày đặc, gần như đang trong trạng thái điên cuồng. Nó gầm lên một tiếng về phía bọn họ, trong cổ họng phát ra tiếng ùng ục, lỗ mũi cũng không ngừng co giật như thể ngửi thấy thứ gì đó khiến nó thấy hài lòng.
Úc Bạch cũng bị giật mình. Lần đầu tiên cậu đến một thế giới như vậy, được nhìn thấy một con hổ chân thật như vậy chặn trước mặt bọn họ, từ trước đến nay những con hổ mà cậu xem nhiều nhất là những con hổ được nuôi trong vườn bách thú. Những con thú ấy sớm đã mất đi bản chất thú vật của mình, chúng chỉ biết phơi bụng dưới ánh mặt trời. Cho nên cho dù cậu đã từng nhìn thấy hổ thì bản năng sợ hãi của con người vẫn khiến cậu tránh né và sợ hãi.
“Là thú nhân ở hình dạng động vật!” Giọng nói của Mạc Hi đột nhiên vang lên bên tai, lúc này Úc Bạch mới thoát khỏi sự giật mình rồi tỉnh táo lại. Giọng nói của Mạc Hi khiến cậu cảm thấy yên tâm một cách khó có thể giải thích được. Cậu giả vờ yên lặng đi đến gần bên cạnh Mạc Hi một chút, tự cho là Mạc Hi không để ý nhưng ánh mắt của Mạc Hi chợt lóe lên, hắn cũng không nói thêm gì. Hiện tại chiến trường này không thuận tiện lắm, điều này làm cho hắn không có cách nào có thể biểu lộ sự thân mật của mình với thú nhân nhỏ được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT