Edit: Dứa đại ca
Giờ phút này Úc Bạch vẫn chưa hề nhận ra rằng đôi mắt của mình đã đổi màu, cũng không hề biết chính là vì đôi mắt này mà Mạc Hi đã chấp nhận cậu, khiến mối quan hệ giữa bọn họ càng trở nên suôn sẻ hơn. Nhưng đây đều là những chuyện xảy ra sau này. Hiện tại cậu cảm thấy điều quan trọng nhất chính là giải quyết tên thú nhân trước mặt mình này, bỗng nhiên có túi trút giận miễn phí đưa đến tận cửa đương nhiên cậu phải nhận rồi. 
Thực ra ở thế giới ban đầu kia của cậu, khi cậu vẫn còn là đại thiếu gia của nhà họ Úc, cậu không hoàn toàn là kẻ ăn chơi trác táng, tuy rằng cậu là một tên gay nhưng cậu vẫn duy trì thân thể và tâm hồn trong sáng. Được rồi, nói một cách đơn giản chính là cậu mắc chứng ở sạch về mặt tình cảm, cậu không thể chịu đựng được việc không chung tình trong tình cảm của những người khác. Cho nên trước khi bị chậu hoa đập vào đầu rồi rơi vào trạng thái thực vật, cậu vẫn là một con chó độc thân, không có tình tiết đã có bạn trai.
Được rồi, đi quá xa rồi. Nói tóm lại là Úc Bạch đúng tiêu chuẩn của một đứa con nhà giàu, những lễ nghi nên học cũng không hề bị tụt lại. Đương nhiên bên trong những buổi học đó cũng bao gồm với một số cách tự vệ phòng thân khác. Những cái này đều là do ông nội của cậu bắt cậu phải học, ông vẫn luôn coi cậu là người nối nghiệp để bồi dưỡng, cho nên ở mặt này ông cũng đặc biệt chú ý đến.
Úc Bạch nhìn thú nhân phía đối diện, khóe miệng chậm rãi nhếch lên một nụ cười. Đôi mắt màu hổ phách tỏa sáng lấp lánh, trên mặt mang theo sự kiêu ngạo và tự phụ không ai bì được. Những điều này vốn là thứ khiến người ta chán ghét, nhưng khi đặt chúng lên người của thú nhân nhỏ thì lại không hề có chút mâu thuẫn nào. Có lẽ ngay từ đầu thú nhân nhỏ này vốn đã chói mắt như thế, cậu nên sống trong ánh sáng tuyệt đẹp như vậy.
Cậu ngoắc ngoắc đầu ngón tay về phía thú nhân phía đối diện, trên mặt cậu trực tiếp hiện lên một tia mỉa mai gãi đúng chỗ ngứa khiến thú nhân vốn có chút nhút nhát kia cảm thấy bị sỉ nhục. Làm một chiến sĩ thú nhân kiêu ngạo, anh ta không cho phép mình rời khỏi hay trốn khỏi trận thi đấu này, nếu không anh ta sẽ trở thành trò cười cho đám bạn của mình.
Anh ta dứt khoát không còn quan tâm đến việc thú nhân trước mặt mình là giống cái nữa, anh ta giơ rìu lên và đập mạnh về phía cậu, bụi đất bắn tung tóe trên mặt đất nhưng anh ta lại không nhìn thấy bóng người của Úc Bạch. Đột nhiên anh ta cảm thấy một cơn đau nhói sau gáy, thú nhân đó còn chưa kịp hét lên một tiếng đã bị đánh cho hôn mê bất tỉnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play