Dụ Văn không rành ca hát và nhảy múa, nhưng nếu muốn anh ca hát thì vẫn có thể hát vài ba câu.
Trước đó công ty đã sắp xếp đào tạo cho anh hơn một tháng, lâm thời ngẫu hứng đột kích bằng mấy điệu nhảy và mấy bài tình ca, xem như tặng phúc lợi cho fan.
Dụ Văn cố gắng học hỏi, tự cho rằng hiệu quả chỉ ở mức trung bình, có điều công ty dường như cũng không thèm để ý hiệu quả, khi mà Dụ Văn biết được vào bữa tiệc sinh nhật nhỏ của mình vậy mà lại có ê-kíp trang điểm của "Cuộc chiến sinh tử" do Tạ Gia Mậu mời đến, anh không nhịn được mà nghĩ bản thân mình có tài đức gì.
Fan cũng rất cưng chiều anh, cho dù anh hát ra sao thì vẫn nhiệt tình ủng hộ anh, trong phần khúc dạo đầu, Dụ Văn ngồi xổm ở bên cạnh sân khấu để giao lưu với fan, chỉ nghe thấy trong biển người đen nghịt phía dưới truyền đến tiếng hét kịch liệt: "Tiếng trời! Đây quả thật là tiếng trời!"
Tâm trạng của Dụ Văn lâng lâng vui vẻ mà kết thúc bài hát trong tiếng khen ngợi "âm thanh của tự nhiên".
Bước cuối cùng là cắt bánh kem, thấy vẫn còn dư rất nhiều thời gian, cho nên Dụ Văn ngồi bên cạnh sân khấu để nói chuyện phiếm với fan.
Phóng tầm mắt ra xa thì nhìn thấy một mảng màu lam và màu vàng, những màu mà anh chỉ thuận miệng nói lúc trước, không ngờ lại được nhiều người ghi nhớ như vậy, bây giờ còn trở thành biểu tượng yêu thương dành cho anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT