Tạ Hạc Ngữ: "…"
Tịch Túc phản ứng chậm nửa nhịp, dù không hiểu vì sao hai người kia đột nhiên ôm nhau, nhưng trực giác mách bảo khiến cậu ta vẫn giơ chiếc Gopro lên phía trước.
Tạ Hạc Ngữ vừa quay mặt lại, nhìn thấy máy ảnh liền đau đầu.
… Không ai để người khác bớt lo lắng cả.
Dụ Văn dụi dụi vào lòng cậu, cố gắng thuyết phục: "Anh đã đeo khẩu trang và đội mũ rồi, vừa nãy họ còn không nhận ra anh nữa là, đi đi mà…"
"Được rồi." Tạ Hạc Ngữ nhượng bộ, bất lực nói: "Nhưng nếu bị nhận ra thì phải đi ngay, không được nán lại."
Mắt Dụ Văn sáng lên: "Có nghĩa là nếu không bị nhận ra thì có thể tiếp tục chơi?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play